Buổi sáng sớm, khi ánh nắng đầu ngày vừa ló dạng khẽ xuyên qua rèm cửa, rọi lên gương mặt cô gái. Cô khẽ duỗi người, đôi môi mỉm cười khi nhớ lại điều gì đó khiến tim mình khẽ run lên, một cảm giác mới mẻ, khó gọi tên, nhưng thật dễ chịu.
Cô bước ra khỏi giường với tinh thần phấn chấn khác thường, vệ sinh cá nhân xong, cô chọn cho mình bộ trang phục công sở thanh lịch màu kem nhạt. Khi sắp rời nhà, ánh mắt cô vô tình dừng lại trên chiếc bàn nhỏ, nơi đặt món đồ nhỏ xinh hình con cá voi màu hồng. Không hiểu sao, cô lại mỉm cười, nhẹ nhàng cầm nó bỏ vào túi xách, như mang theo một bí mật riêng tư nho nhỏ của riêng mình.
Tại văn phòng, công việc vẫn quen thuộc như mọi ngày. Nhưng trong lòng cô, có điều gì đó dường như đã thay đổi. Mỗi cái nhìn, mỗi hơi thở đều trở nên tinh tế hơn, sống động hơn. Cô khẽ đưa mắt nhìn ngó xung quanh. Khi không ai để ý, cô khẽ lôi món đồ nhỏ ra khỏi túi, lướt tay lên bề mặt bóng mềm của nó. Một cảm giác ấm áp và quen thuộc lan nhẹ trong lòng khiến cô bật cười khẽ, nhanh chóng bấm nút nhỏ, liền phát ra tiếng rì rì, chỉnh độ rung vừa đủ, nhìn ngó quanh một lần nữa, khuất dưới bàn cô hơi vén nhẹ chân quần ngắn lên cao hơn, dần hé lộ ra chiếc quần lót ren nhỏ xíu màu da, hai bên có cột dây, cô luồn con cá voi vào bên trong quần lót của mình, đặt nơi nhô ra của âm vật, rồi như sợ ai nhìn thấy cô vội kéo chân quần xuống như muốn che lại rồi tiếp tục công việc như không có gì, chỉ có cô biết.
Nhưng… điều mà cô không nghĩ tới, dưới háng cô, bên trong quần lót mỏng, một cơn chấn động nhẹ lan ra, âm hộ và đám lông rậm rạp khẽ rung lên như vừa tỉnh giấc. Từng sợi lông đen tuyền mảnh run rẩy, không đầy ba nhịp thở, một cảm giác tê nhói sương sướng xông thẳng lên đầu cô, nó kích thích từng dây thần kinh nhỏ, Cô cố giữ bình tĩnh, bờ môi khẽ mím lại, toàn thân căng ra như sợi dây đàn sắp đứt. Một cảm xúc mãnh liệt dâng lên, nhưng cô cố giữ im lặng, cô cố áp chế, để không bật lên tiếng rên rỉ, hơi thở gấp gáp.
Cô siết chặt tay, ngực phập phồng, ánh mắt lạc đi trong nỗ lực kìm nén cơn xúc động trào dâng. Chất dịch nhầy bài tiết chảy nhiều ra từ âm đạo, chảy dài xuống hậu môn, thấm ướt qua đáy quần lót. Cảm giác khó chịu dồn dập khiến cô vội đứng dậy, rồi hấp tấp chạy về phía nhà vệ sinh, từng bước gấp gáp vang lên trên nền gạch lạnh.
Buổi tối trở về!
Con đường công viên về đêm vắng người hơn thường lệ. Ánh đèn vàng trải dài trên lối đi, từng chiếc lá khẽ rung trong gió, tạo nên âm thanh khe khẽ như tiếng thì thầm của thành phố khi đã gần khuya. Cô gái bước chậm rãi, tay khẽ siết lấy quai túi, đôi mắt ánh lên vẻ trầm tư. Dường như trong lòng cô vẫn còn vương lại những suy nghĩ chưa kịp gọi tên, về một điều gì đó đang dần thay đổi trong chính bản thân.
Phía xa, qua hàng cây, căn biệt thự nhỏ của cô đã sáng đèn. Ánh sáng hắt qua khung cửa sổ khiến lòng cô dịu lại, cảm giác yên bình đang chờ ở cuối con đường.
Trước cổng, Tiểu Hoang to lớn với bộ lông nâu đỏ mượt mà đang ngồi đợi. Thấy cô, nó lập tức vẫy đuôi mừng rỡ, đôi mắt sáng lên như hiểu rằng người thân của mình đã trở về. Cô khẽ cúi xuống, vòng tay ôm lấy nó. Cái ôm ấy thật tự nhiên, vừa ấm vừa mềm như thể cả hai đang san sẻ một niềm vui không cần nói thành lời.
Vào nhà, cô nấu bữa tối đơn giản, Tiểu Hoang thì ngoan ngoãn nằm gần bên, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến. Ăn xong, cả hai cùng ngồi trên sofa trong phòng khách, màn hình tivi phản chiếu ánh sáng lấp loáng lên bộ lông dày của Tiểu Hoang. Nó nằm nghiêng, đầu gác lên thành ghế, to lớn đến mức gần như chiếm trọn nửa chỗ ngồi của cô. Cô khẽ nghiêng đầu, lén nhìn nó và nhận ra, dường như Tiểu Hoang cũng đang âm thầm nhìn lại cô. Ánh mắt ấy không phải của con vật đơn thuần, mà chứa trong đó sự gắn bó, trung thành, và một thứ tình cảm ấm áp khiến cô bất giác mỉm cười.
Trong căn biệt thự nhỏ, chỉ có tiếng tivi khe khẽ vang lên, cùng nhịp thở đều đặn của hai tâm hồn đang dựa vào nhau để tìm chút bình yên giữa thành phố rộng lớn, cô vuốt ve bộ lông của Tiểu Hoang. Nó ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt nâu ánh lên vẻ thích thú, rồi bất ngờ vẫy đuôi, chồm tới như muốn chơi đùa.
Cô bật cười, né sang bên nhưng không kịp, Tiểu Hoang đã áp sát lại, hai chân trước đặt lên vai cô, chiếc lưỡi nhám ấm nóng của nó khẽ liếm vào má khiến cô giật mình rồi bật cười:
“Thôi nào, đừng nghịch quá!”…
Cô vừa nói vừa cố đẩy nó ra, tiếng cười giòn tan vang khắp căn phòng.
Cuộc vui đùa kéo dài chỉ vài phút, nhưng khiến căn biệt thự nhỏ rộn ràng hơn hẳn. Sau đó, cô ngồi dựa vào thành ghế, Tiểu Hoang nằm cuộn bên cạnh, đầu gác lên đùi cô như muốn xin một cái vuốt ve. Cô khẽ xoa đầu nó, ánh mắt dịu dàng, miệng vẫn còn nở nụ cười.
Bỗng dưng! Cô ngồi như chết lặng, hơi thở khẽ run, tim đập nhanh trong lồng ngực vì cô nhìn thấy ở bụng dưới, nơi giữa hai chân sau của Tiểu Hoang phía trước dương vật của nó đã lồi ra một đoạn, một khúc thịt hình trụ dài khoảng 10cm đường kính cỡ 4cm đỏ ao có gân xanh chi chít, phía đầu khúc thịt đó hơi nhọn đang rỉ ra một ít nước nhơn nhớt. Trông nó vừa đơn giản lại vừa khiến người ta tò mò. Cô hơi bối rối liếc nhìn Tiểu Hoang, thấy nó đang lim dim, vẻ mặt không chút biểu cảm. Cô thoáng nghĩ:
“Sao nó to vậy chứ? Cái này mà giao phối thì…”
Cô lại nghĩ tới lời vị bác sĩ hôm nọ nói:
“Tương xứng… To cỡ này chắc chết con người ta mất!”
Sự tò mò xâm lấn, ánh mắt cô vẫn nhìn chăm chú cục thịt đỏ hỏn, như đã hạ quyết tâm, cô bạo dạn đặt ngón tay chạm nhẹ lên đầu dương vật đang lòi ra của Tiểu Hoang, Tiểu Hoang khẽ gừ nhẹ.
Cảm nhận hơi ấm nóng lan ra đầu ngón. Một thoáng do dự, cô cầm lấy dương vật của Tiểu Hoang đang lồi ra trong lòng bàn tay, lòng cô dâng lên cảm giác vừa thích thú vừa ngại ngùng, như đang đối diện với một điều gì mới mẻ mà chưa kịp hiểu rõ, cô sục nhè nhẹ, một cách từ tốn, Tiểu Hoang bị kích thích, đầu dương vật của nó từ từ càng lồi dài ra thêm 10cm nữa, kích cỡ đường kính cũng cương lên thêm 1cm, to lớn hơn trước, tay cô sục nhanh dần và tay kia còn lại cô… Mọi suy nghĩ vụn vặt dường như tan biến, một luồng năng lượng kích thích lan tỏa khắp cơ thể, không chỉ ở Tiểu Hoang mà còn có cô nữa.
Cơ thể cô nóng dần, râm rang bức bối khó chịu, chiếc áo ngủ lúc nãy cô mặc giờ đã nằm yên vị dưới sàn gạch từ khi nào, cách đó không xa chiếc quần lót nhỏ cũng nằm đó, cơ thể cô trần truồng, lõa lồ nằm trên ghế bên cạnh Tiểu Hoang, tay còn lại cô nhào bóp bộ ngực căng phồng của mình, siết mạnh núm vú đã cương cứng, cô khẽ rên, di chuyển bàn tay từ ngực xuống âm hộ đang hứng tình, sưng đỏ, đang khao khát cần được kích thích, ngón tay mơn trớn xoa đều nơi âm vật nhô ra theo chiều kim đồng hồ, mỗi lúc một nhanh dần, những đầu ngón tay, được dịch nhầy chảy ra rất nhiều từ âm đạo bôi trơn, lông mu rậm đen ướt bết vào nhau, ngón trỏ và ngón áp út cô ve vuốt chà lên 2 bên mép âm hộ, đầu ngón giữa cô đưa vào âm đạo thục ra thục vào, không thể vào sâu lắm vì còn vướng tấm màng trinh.
Một luồng cảm xúc lạ lẫm dâng trào khiến cô không kịp kìm nén. Hơi thở trở nên gấp gáp, như có từng đợt sóng nhỏ va vào bờ ngực. Gương mặt cô thoáng đờ đi, đôi mắt mở to mà như chẳng còn nhìn thấy gì, chỉ còn cảm giác choáng ngợp lan khắp cơ thể. Mọi thứ xung quanh dường như nhòa mờ, chỉ còn lại âm vang của nhịp tim và hơi thở hòa vào nhau, đầy rối loạn và mê man.
Trong vô thức, cô cúi đầu xuống trước dương vật bấy giờ đã lồi ra hết hoàn toàn của Tiểu Hoang, nó to khủng bố, dài 20cm có hơn, tay cô không nắm hết được, ở cuối gốc dương vật có cái gấc hơi phình to, hơi nóng hầm hập phả vào mặt, đôi môi nhỏ khẽ mím lại, khuôn mặt ửng đỏ, vài lọn tóc rối dính bết vào trán cô.
Cô hít một hơi thật sâu, tập trung hết can đảm. Trước mặt cô là vật thể rất to lớn, nóng rực, thử thách mà cô phải vượt qua. Cô khẽ nghiêng đầu, mở rộng đôi môi khô khốc vì kích thích, rồi chậm rãi thực hiện hành động mà chính cô cũng không ngờ mình dám làm. Một mùi tanh nhẹ có vị hơi khai sọc thẳng lên mũi cô. Mồ hôi cô rịn trên trán, tim đập thình thịch, nhưng trong ánh mắt lại ánh lên quyết tâm kỳ lạ, như thể cô đang cố mở ra một cánh cửa mới, trong chính mình.
Miệng cô mở rộng hết cỡ, muốn rách toạc, nín thở, từng chút từng chút ấn dương vật to lớn của Tiểu Hoang vào bên trong, nó thật sự quá to, làm cô không thể thở được, muốn buồn nôn, cô rút ra thở gấp, hít một hơi thật sâu rồi lại từ từ đưa lại vào miệng, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, mỗi lần lại sâu hơn một chút, cho đến khi dương vật to lớn ấy chạm tới cổ họng cô, thì miệng cô đã dần thích ứng.
Mọi cử động của cô đều không thể gấp gáp, vừa mệt vừa quyết liệt, như đang cố dồn hết sức, và… không biết thời gian đã trôi bao lâu, miệng cô đã mỏi nhừ, Tiểu Hoang bổng rên ư ử, gấc dương vật nó phình to cực độ, một dòng tinh dịch nóng hổi từ dương vật nó ồ ạt bắn ra không ngừng, bắn trực tiếp vào cổ họng cô, tinh dịch của Tiểu Hoang rất nhiều, đặc xệch, cứ bắn liên tục ước chừng 15 phút sau mới ngừng lại, tinh dịch bắn ra đều bị cô nuốt xuống bụng hoàn toàn, bụng cô chứa tinh dịch no căng cứng, không khác gì cô đang có thai 4 tháng.
Cô khẽ run lên, toàn thân như bị dòng cảm xúc vô hình cuốn lấy. Gương mặt cô thoáng ngây ra, đôi môi mỏi nhừ hé mở trong hơi thở gấp gáp, tất cả hòa lại thành một khoảnh khắc, mơ hồ giữa khoái lạc và hạnh phúc, giữa tỉnh và say.
Cô ngẩng đầu nhìn quanh căn phòng, ánh đèn vàng dịu phủ lên tất cả, chiếc sofa, khung cửa sổ, và cả Tiểu Hoang đang nằm thỏa mãn bên cạnh. Một nụ cười khẽ nở nơi khóe môi, cô cảm thấy lòng mình nhẹ bẫng, như vừa được gột rửa hết, bao nỗi nặng nề của những ngày qua…


